Album ảnh

Mưa

Đã sang tháng 7 âm lịch. Chợt nhớ ra tháng này là tháng ngâu, ngoài Bắc đang dịp mưa ngâu. Ở Sài gòn đang mùa mưa, ngày nào cũng mưa nên quên mất cái mưa sụt sùi ở Hà nội.

Nói đến mưa chắc nhiều người thích và cũng nhiều người ghét. Riêng tôi vốn hay đi và thích đi nên không thích mưa. Làm sao mà thích được khi mà những cơn mưa đen kịt cuồn cuộn đuổi đằng sau, còn mình thì rạp người chạy đằng trước, mong tìm được một chỗ trú tàm tạm trên con đường vắng, dài hun hút phía xa? Rồi khi mưa trút xuống, quất vào mặt ràn rạt, đau điếng. Lúc đó thì khỏi ngắm cảnh, khỏi chụp ảnh, chỉ lo sao đừng sụp xuống một cái hố nào đó đang ẩn dưới những vũng nước to tướng trên đường. Và mong con ngựa già không trở chứng giữa trời mưa …

Nhưng dù thích hay không thì trời vẫn mưa, và nếu không kể những khi dính mưa đến tối tăm mặt mũi trên đường thì hầu như những cơn mưa bao giờ cũng mang đến cho tôi nhiều cảm xúc. Nhất là sau những đợt nắng hạn dài, tự nhiên lại thấy thèm một cơn mưa …

Đó là cảm giác trong cơn mưa buổi sớm, khi ngắm nhìn cảnh vật thường ngày hiện ra trong mưa. Dưới bầu trời màu chì đẫm nước và trong ánh ban mai xanh xám của cơn mưa, tự nhiên thấy những gì quen thuộc bỗng trở nên lạ lùng, mới mẻ như mới thấy lần đầu. Hoặc có khi thức dậy ở một nơi xa lạ, trong tiếng mưa rơi rào rào ngoài cửa sổ. Cái hơi lạnh của mưa như xuyên qua cửa, ấn mình vùi sâu hơn vào trong chăn ấm và không hiểu sao tôi luôn cảm thấy khung cảnh cỏ cây ướt đẫm bên ngoài có cái gì đó rất thân quen. Quen đến độ quên mất rằng mình sắp bắt đầu một ngày mới ở một vùng đất mới.

Những cơn mưa chiều lại mang đến cho tôi những cảm giác khác. Sau mỗi cơn mưa, trong hơi lạnh của cơn mưa còn chưa tan hết, khi nắng chiều bắt đầu le lói sau đám mây đen tơi tả, những tán lá cây sũng nước thỉnh thoảng khẽ rung làm nước mưa rơi lộp bộp xuống những vũng nước nhỏ ven đường, là những lúc tôi hay liên tưởng đến thời hoàng kim của những con người tài hoa, không biết bằng cách nào đã nằm sâu trong ý nghĩ của tôi. Đó là những lúc tự nhiên thấy thèm nghe một khúc nhạc La Paloma qua tiếng đàn ghita Hawai mê hoặc, hay bỗng dưng trong lòng vang lên tiến hát bài Dư âm hay Bóng chiều xưa …Đó là những lúc đi lang thang trên những con phố vắng mạn Yên phụ, Hồ Tây, nhìn lên những ngôi nhà cổ và tưởng chừng như phía sau những khuôn cửa sổ vừa mở ra ngắm hoàng hôn sau cơn mưa chiều kia sắp hiện ra những công tử hào hoa, những tiểu thư đài các của Hà nội xưa, cùng những mối tình lãng mạn, bay bướm của họ …

Rồi cả cảm giác khi nghe tiếng mưa đêm. Cảm giác cô đơn, buồn bã khi ngồi trong một quán cà phê chờ mưa ngớt để ra về, dù là về nhà mình hay về nhà trọ trong những lần đi công tác xa nhà. Cảm giác bất an khi mình nằm trong nhà, nghe tiếng mưa ào ạt bên ngoài. Cảm giác này có từ khi tôi còn ở trong lính, mỗi cơn mưa đêm là một cơn ác mộng vì trong đêm tối mình chỉ biết được cái mái lán dột chỗ nào khi cái chăn của mình đã ướt sũng. Sau này, khi về nhà, không phải lo chuyện mưa đêm dột vào đâu nữa thì tự nhiên mỗi khi mưa đêm, nằm trong chăn lại lan man nghĩ tới có người gặp cảnh ngộ của mình ngày xưa, hay những người đang phải trần mình làm việc trong mưa đêm, thật không ngờ mình lại đa cảm đến thế!

Có lẽ đến một ngày nào đó khi tôi có xế hộp để đi chơi tung tẩy thay cho con xế nổ bây giờ, chắc tôi không còn thấy ghét mưa nữa. Cũng chẳng biết lúc đó mưa có còn đem đến cho tôi cảm xúc gì nữa không?

Tháng 9/ 2010

Nhớ một người em đoản mệnh đã đi qua đời tôi.

269 responses to “Mưa

  1. Thích xê dịch mờ lại sợ mưa, ấy là thứ giang hồ ..còi anh cua ợ

  2. Hê hê, tem nhì rồi! 😀

  3. Hình như ai cũng có nhiều kỷ niệm với trời mưa bác Cua hè, nếu bác về Huế trúng mùa mưa chắc bác cũng sẽ nhớ tới già…!

  4. em nghĩ để cảm nhận mưa không gì thích hơn là khi ở ngoài thiên nhiên, nếu chui vào xế hộp thì sẽ không thể nghe tiếng mưa chạm nhẹ vào quần áo, da thịt, cảm cái lành lạnh của giọt mưa mơn man…

  5. Bài viết rất lãng mạng và bay bướm. Đọc xong lần đầu tiên trong đời được thấy hình ảnh Cua bay…. bay!

  6. Tháng 7 âm lịch rồi. Mình bẩu người ta, mình hãy còn son…

  7. đúng là em có một lọ nước xịt phòng có mùi hương vườn sau mưa – Tropical Rain- nhwung sau được khuyến cáo là loại đó chiết xuất từ dầu mỏ gì đó, không dùng nữa; nhưng vẫn nhớ và thích cái mùi hương của khu vườn dậy lên sau mưa . Một ngày mới, tại một vùng đất mới.

  8. Nếu cua đồng cùng một cô gái che chung chiếc ô đi dưới mưa thì cảm giác sẽ khác nhẻ .
    Dù ghét mưa nhưng bài viết vẫn rất hay , chắc khi ghét vợ bài viết lại còn hay hơn nữa 😀

  9. em xinh. Thích giang hồ lại sợ trời mưa. Đól à giang hồ vặt.
    ” Giang hồ ta chỉ giang hồ vặt
    Nghe tiếng cơm sôi cũng nhớ nhà.”
    Lão Cua này khi giang hồ chỉ thích có một em xinh xinh đi cùng.

  10. Nắng mưa đố có cấm được. Mưa hoài cũng chán mà nắng hoài cũng ngán.
    Một thời mà mưa dột tứ lung tung chỉ biết đưa mắt nhìn một cách bất lực mới hiểu cái cảnh nghèo sinh ra khổ tâm. Đó là những cơn mưa buồn nhất.

    • Thế nên mới có mong mỏi “Mưa thuận gió hòa”, bác Choi nhỉ?

      • Xứ tớ nắng mưa ngặt nghèo lắm, hàng năm nếu thuận hòa thì cố lên xanh chặt lèo về độn lấy chất hữu cơ đặng trồng khoai lang trên cát. Nên các cụ thường than:
        Nắng cực, mưa thù vưỡn không có lèo mà đốn, anh KuA à

        • Ai bẩu các cụ cứ trồng nhiều khoai lang quá mà bác Đoàn uơ. Sao không trồng nhiều lèo vào thì tha hồ mà đốn. 😀

          • Cua lại gây khó cho…các cụ rồi. Thời nay không cần trồng, qua luôn xứ/nước Lèo mà đốn thả mái. Khoai lang thì về Vĩnh Long, Trà Vinh mướn đất lúa mà mần, xứ lầy cứ lá mà độn, trồng chi xứ miền Trung cho khổ. Phải học kế sách lâu dài: bách niên chi kế mạc như thụ mộc,… của các anh Tà khửa kìa.

        • Hai đồng chí ĐV ni trao đổi qua lại với nhau toàn từ ngữ bí hiểm là cớ răng hè ?? Quần chúng nỏ hiểu chi hết, vậy Lèo với đốn là chi , có phải là mấy chữ liên quan tới chính chị chính em..”lèo lái con thuyền cánh mạng” hay O du kích nhỏ..đốn ngã thằng Mẽo, giật súng lục..to gấp đôi, gấp ba ngài o ???

          • Quần chúng Cú đỉn cứ yên tâm, trao đổi xong sẽ có thông báo, đại loại như thành công tốt đẹp, đồng thuận nhất trí, vưn vưn. Đừng sốt rọt, nếu không thì đọc tạm thông báo năm ngoái cũng được, năm nay cũng thế thôi, hơn một tí.

  11. Có lẽ đến một ngày nào đó khi tôi có xế hộp để đi chơi tung tẩy thay cho con xế nổ bây giờ, chắc tôi không còn thấy ghét mưa nữa. Cũng chẳng biết lúc đó mưa có còn đem đến cho tôi cảm xúc gì nữa không?
    ——–
    Vậy thôi đừng thèm đi xế hộp bác ạ, kẻo mà chúng em lại không được thưởng thức những áng văn tuyệt tác thế này nữa.

  12. anh KuA công nhạn viết bài ni hay!

  13. ngày xưa như sắt như đồng
    như đinh đóng cột , như rồng phun mưa
    bây giờ như cải muối dưa
    10 thang minh mạng vẫn chưa ngẩng đầu
    gần nửa thế kỉ dãi dầu
    tháng ngày oanh liệt còn đâu nữa mà
    ngày xưa súng ống sáng lòa
    bây giờ chẳng khác quả cà mốc meo
    ngày xưa sung sức thì nghèo
    bây giờ xúng xính thì teo mất roài
    ngày xưa lớn khỏe hơn chồi
    bây giờ nó có đàn hồi nữa đâu
    ngày xưa hùng hục như trâu
    bây giờ èo ọt như tầu lá khoai
    ngày xưa khám phá miệt mài
    bây giờ nửa cuộc mệt nhoài đứt hơi
    ngày xưa chiến tích để đời
    bây giờ chiến bại nhớ thời ngày xưa
    ngày xưa bất kể sớm trưa
    bây giờ thỉnh thoảng lưa thưa gọi là
    ngày xưa đêm 7 ngày 3
    bây giờ thỉnh thoảng có mà như không
    bây giờ hết “sách” đàn ông
    bây giờ không đáng làm chồng người ta
    bây giờ ôm hận đến già
    cho dù béo tốt cũng là công toi
    bây giờ pháo đã tịt ngòi
    gia tài còn lại 1 vòi nước trong
    ngày xưa vợ đợi ,bồ mong
    bây giờ vợ nguýt, bồ cong cớn lườm
    ngày xưa mặt mũi tinh tươm
    bây giờ nhầu nhĩ như tương nấu mì
    ngày xưa lên ngựa là phi
    bây giờ rước kiệu cố đi gọi là
    nay mai về với ông bà
    núp sau nải chuối ngắm gà khỏa thân
    —————–
    Gửi những ai…có tật thì giật mình nhá và nghiên cứu xem khả năng của mình đang ở giai đoạn mô rồi mà cứ đòi cưa…em

  14. Chuyện lúc trời mưa 1
    Này, ngồi khép cái chân lại, đừng dạng ra thế.
    Bụng to đ. khép được
    Mày nói gì thế?
    Nói gì thì mày làm gì?
    Bốp!
    Ối giời ôi, cái thằng mặt l. nó đánh tôi

    Chuyện lúc trời mưa 2
    Rửa chân chưa?
    Rửa rồi
    Đâu? Hai chân đầy đất thế này mà leo lên giường à, quen thói nhà quê, ăn ị 1 lỗ.
    Mày thì mấy nỗ, Chỉ được cái mồm xoèn xoẹt, nói không biết ngượng.
    Không nói nhiều, đi rửa chân
    Đ. rửa đấy
    Huỵch
    Ối giời ơi, làng xóm ơi, thằng chó nó đạp tôi

    Chuyện lúc mưa 3
    Ai đục sữa ra ăn đấy
    Sữa nào
    Sữa để biếu cô Biển
    Không biết
    Ở nhà này thì còn ai vào đây ngoài tao với mày
    Đ. biết thì đã sao
    Đồ ăn vụng quen thân
    Tao ăn vụng cũng không bằng mày
    Á, mày riễu tao hả
    Tao đ. riễu, đứa nào có tật đứa ấy giật mình
    Tiên sư con đĩ
    Cha bố thằng nưu manh
    Bịch bịch
    Vẫn mưa, hi vọng có tập 4…
    Mấy chuyện mưa trên là của lão Lê Lựu, còn bài thơ cho các anh giai thì thuổng trên mạng

    • Mấy cái chuyện mưa này sinh động quá nhẩy?
      Nên chắc có nhiều người ghét mưa là phải rồi

    • Xinh lặc lô ăn lói kinh quá…dưng mà cuộc sống nhiều lúc cũng phải trắng phớ ra như rứa cho dễ giải quyết Xinh hè …. Giai cú kể chuyện nác Đức đây nè .
      Đang đêm, Gc nhận được đt : Hu hu hu ..ối giời ơi, chú Cú đỉn ơi…ới chú, gọi cấp cứu hộ cháu, thằng chồng cháu nó đánh cháu tóe máu mồm máu mũi ra đây nè.Xen lẫn tiếng khóc của đương sự có cả tiếng khóc trẻ con
      _sao thế, lại đánh nhau à, nếu nó đánh đau quá, mày cứ chạy ra khỏi nhà, trong trường hợp này cứ bấm chuông bất cứ nhà hàng xóm nào…nhờ nó gọi cấp cứu và cả công an..nếu cần thiết
      _ Hu Hu hu…rồi tiếng khóc càng to, tiên sư nó chú ạ, cháu đi làm , ra khỏi nhà 1 đoạn thì trời đổ mưa, quay lại nhà lấy cái ô che mưa, thấy phòng ngủ cử mở, ngó vô thấy trống không, chạy ngay sang phòng con gái thấy thằng chồng cháu nằm cạnh con Ô shin, cháu tức quá chửi, nó xông lại đấm thằng vô miệng cháu…chú ơi,..chú ơi…. ( truyện xảy ra hôm qua đấy Xinh lặc lô ạ )

  15. Chia sẽ nỗi buồn về một người em đoản mệnh đi qua đời anh KuA.
    Cầu mong linh hồn anh/chị phiêu diêu an bình nơi miền xa xăm ấy!

  16. xinh có nhiều chuyện để tự quạt mát, thích thía. Sư đang tập thùy mị, xinh ợ. Sư cũng lười nữa, nên phải tập chăm. Mưa gió một lúc thôi, sư che màn luyện công đây.

  17. À quên, dẹp bàn ghế để chư tăng đến đánh võ nữa.

  18. Cua ăn chưa mà em thấy phản hồi toanh toách vậy?

  19. Hì, rất chi là tâm trạng ( có phần não nề ) của gia chủ, nhưng hình như người lớm cảm nhận về mưa không đẹp bằng trẻ con thì phẩy ?
    Trẻ con mưa đồng nghĩa với tắm ( truồng ) mưa , lúc ấy cực kì bay bổng và thanh thoát !

  20. Hôm nay vẫn còn mưa à bác Cua ơi?

  21. bác sinh làm em nhớ đà lạt quá. Tháng 10 cơ quan em có retreat 3 ngày ở Đà lạt, có căn gặp được bác ở Lâm Đồng ko?

  22. …ở đây cũng mưa anh Cua à, không phải những cơn mưa ào ạt gây buồn như mưa của anh mà là những cơn mưa bóng mây, những cơn mưa làm mình mất cả ngày chủ nhật chỉ để đem quần áo ra phơi rồi lật đật gom vô khi cơn mưa ào qua không kịp chuyển. Cơn mưa mà lần nào bị ướt áo em cũng nhớ câu thơ mà có lần ông xã đọc. “Đưa người yêu ngang nhà người yêu cũ, trong cơn mưa ban trưa, thấy lòng mình chia thành hai nửa, nửa ướt bây giờ, nửa ướt xa xưa…” lúc đó mình cười tươi như ông địa vì…khóai chí, bây giờ ngẫm lại thấy buồn buồn…

    • Ông xã của Raudangbien có mấy câu thơ hay thế, thơ sưu tầm hay thơ tự sáng tác đấy?
      Nếu của ông xã thì chắc là số bạn cũng sẽ có hai nửa, một nửa rất vui và một nửa hơi buồn 😀

      • Mấy câu thơ hay quá

        • Mấy câu thơ đó hay thật Xinh lặc lô à, ngài mần ra nó hình như là bác “Không quên phần mình” Ng Th Kh đó.Khổ rứa thơ với ngài nhiều khi nỏ giống nhau.Bác Kh đột xuất có mấy câu ni hay.. câu cuối hình như là ngày xưa chứ nỏ phải xa xưa Xinh à

            • KHÔNG ĐỀ
              Ðưa người yêu qua nhà người yêu cũ
              Rơi cơn mưa ban trưa
              Thấy hồn mình tách thành hai nửa
              Nửa ướt bây giờ nửa ướt xa xưa
              Nguyễn Thụy Kha
              Nghe ox đọc bài thơ nầy từ thời con gái đến giờ thành gái (có) con rồi nên có đôi chổ quên. Lúc đó chỉ vui vì mình không phải là “xa xưa” thôi, thấy hay và thuộc không cố công tìm tác giả là ai, bây giờ mới phải tra gu gồ để gởi EX.

              • Gặp cơn mưa …
                EX đang gom thơ đấy rau dang ạ, bí bách lúc nói thơ lúc nói không thơ. Đa dạng dữ.

              • Cảm ơn bác nhiều, nếu bác còn thơ khoái lúc í và buồn lúc ngẫm nghĩ về sau thì mong bác cứ chia sẻ cho em biết mấy nhá

              • Ơ hay..rau dang là rau chi hè ?? hả Xinh

              • Bác í viết không có dấu nên em chịu anh cú ợ, hôm nọ công ti em cũng có cái thông báo như vầy: Mai co cuoc thi lon, chi can long tot, khong can cao ki…
                Người ra thông báo ni hình như là lão tgđ Trà hâm thì phẩy

              • Em xinh: The Xinh da tham du cuoc thi lon nao chua?

  23. Đọc bài Mưa của Cua lại nhớ hồi xưa. Lại ngày xưa, rõ chán.
    Hôm ấy hai đứa đang đi chơi thì gặp mưa, chả mũ nón áo mưa gì sất, cứ thế mà đi thôi. Em mặc áo phin nõn, gặp nước mưa, nhìn thích ơi là thích. Những lần sau đi chơi mình lại mong mưa.

  24. VTN : Hồi nớ sau khi bỏ áo lính về đi học.Một lần trời đổ mưa, trên đường về, GC và 1 cô bạn trú tạm vô 1 quán nác bên đường chỗ gần đài truyền hình bây chừ.Lúc này số ngài vô trú mưa ngày càng đông, trời đổ mưa càng to, như vòi rồng cảnh sát đàn áp biểu tình vậy.Đang đứng chợt cô bạn ngẫu hứng….anh ơi về đi.Rứa là cổ dắt xe ra ngồi lên đạp, tất nhiên là GC cũng bám sát ngay, mỗi đứa mỗi xe ( Hồi nớ hiếm xe máy), mà cũng chưa nhiều quần bò ( đắt lắm ít ngài mua nổi) như bây chừ.Nàng ăn mặc quần nụa đen, áo cũng na ná như VTN tả.Cả 2 đứa đạp xe vù vù. trong tiếng nác mưa dạt dạt…nhưng tai GC vẫn dỏng lên..thỉnh thoảng nghe thấy bà con trú mưa bảo : Kìa xem 1 thằng điên, 1 con rồ…..Cái hình ảnh đó nó cứ “ám” đến tận chừ đó.

  25. Bác Cua viết cứ như thiếu nữ ấy nhể 😀

  26. Hết mưa rồi Kua, Núi chỉ còn sương đọng giọt trên ngọn cỏ. Giọt sương long lanh rơi xuống đất, tiếc thương cho những rừng xưa bóng cả cây cao, giờ chỉ còn trơ đất đỏ với đám cao su, cà phê, tiêu,…đơn điệu lòa xòa.
    Những đứa trẻ đen bóng như nắng khua vàng hoe chõm tóc, chân trần rón rén trên mặt đất nóng rực tìm rau.
    Mẹ chúng nó đang quay về trên đường xưa ra mội nước vớ chiếc bầu rỗng không.
    Mưa đã đem tất cả niềm vui ra biển.

  27. Hết mưa rồi anh, hết cả những mùa nước nổi. Tầm nầy năm trước trước, lũ đã về trắng đồng. Dân đã mở đê cho nước ngập lút, cho đất ngậm phù sa, cho cá linh cá rô non về trắng nước, cho điển điển nở vàng đồng…mấy năm nay lũ không về con trai không biết làm gì, bỏ lờ bỏ lưới đi làm hồ, con gái bỏ xuồng, bỏ nón đi bán…cá linh trong nhà hàng đặc sản đồng quê. Cha mẹ già ở quê lụm cụm lo đi…chống mặn cứu đồng việc chưa từng biết. Nghe nói năm nay lũ đã về 1m, có người đã lưới được cá linh…nhớ da diết câu hát của Hương Lan
    “Ôi! Nước lũ dâng cao, nước lũ dâng cao, dâng theo bao nỗi sầu đau.
    Ôi! Nước tràn bờ đê, nước tràn bờ đê, tan thương khắp một miền quê”
    Ngày xưa câu hát nầy sao mà thê thiết, bi giờ mới thấy ông tác giả nầy không phải dân Miền Tây và đáng bị quýnh đòn.

    • Raudangbien: Chẳng riêng ông tác giả này đáng bị đòn đâu về chuyện này đâu. Còn nhiều ông khác đáng đánh hơn kìa, vì ông nhạc sĩ này chỉ sáng tác bài hát chứ không làm gì …
      Năm nay chắc nước không nổi nhiều được như xưa nữa rồi.

      • Dân số nằm trong vùng ngập lũ có khoảng 1.020.000 người chiếm 52% dân số vùng. Mật độ dân số trung bình của vùng ngập lũ khoảng 490 người/km2. Mật độ này cao hơn 1,2 lần mật độ dân số trung bình của toàn vùng . So với cả nước , mật độ dân số trung bình này cao hơn 2,2 lần mức trung bình của cả nước.Điều này nói lên ở một mức độ nào đó, vùng ngập lũ tạo công ăn việc làm và định cư cao hơn các khu vực khác của đồng bằng sông Cửu Long.
        Thực tế cho thấy là ông cha ta đã “sống chung với lũ” thành công từ hàng ngàn năm trước. Bây giờ hiện đại hóa nông thôn bằng những công trình chống lũ, xả lũ, ngọt hóa vv… (và cổ xúy cho những công trình đó có ông nhạc sĩ kể trên) thành công đền nỗi bây giờ vùng lũ không còn lũ và những người dân sống nhờ lũ không biết sẽ đi về đâu?
        Không biết sao nỗi niềm mưa của anh lại động chạm đến nỗi niềm lũ của em nhiều như dầy nữa?

        • “Mật độ dân số trung bình này cao hơn 2,2 lần mức trung bình của cả nước”. Đây là một con số bất ngờ, raudangbien ạ.
          Còn chuyện mùa lũ không còn lũ không đơn giản chỉ do “hiện đại hóa” đâu raudangbien. Đó còn là do những công trình thủy điện cỡ lớn đã và đang được xây dựng suốt miền thượng lưu sông Mêkông, nhất là ở TQ, đang tích nước làm biến đổi chế độ thủy văn ở hạ lưu nữa.
          Câu hỏi “những người dân sống nhờ lũ không biết sẽ đi về đâu?” hình như tiếc thay không làm day dứt ở những người có đủ trách nhiệm và quyền lực để trả lời.

  28. Lần đầu tiên Chíp vào “chém” trong nhà bác Cua. Nghe anh Đồ kháo quá nên không vào không được. Đọc qua bài ni đã thấy thích phong cách rùi. hé lu bác Cua nhé. he he 🙂

    • Gặp Chíp nhiều bên nhà giáo sư và Po, hôm nay mới thấy Chíp đến nhà chơi. Kịch liệt chào mừng Chíp 😀

      • Ặc, tưởng bác kịch liệt phản đối Chíp. Quả thật, đi nhiều, ghé nhiều mới thấy người tài cũng nhiều. Lang bạt đó đây, nhiều bạn bè là hạnh phúc nhất, nên quyết một ngày nào đó Chíp sẽ ghé về miền Tây thăm bác Cua. hì hì 🙂

        • Rất hân hạnh được đón tiếp Chíp, nhưng ở SG cho tiện, vì Cua đang làm việc ở SG, thỉnh thoảng đi biệt tích (biệt phái), như hiện giờ đang ở Hải dương đến hết tháng 8

          • Sao Chiptran đinh thăm anh ở Miền Tây làm em cứ tưởng anh đang về thăm lũ. Em chưa từng đến Hải Dương nhưng qua sách vở em biết Hải Dương mùa nầy đang mùa mưa. Tha hồ cho anh nằm đêm mà nhớ.
            Anh nhớ đi thăm đền Kiếp Bạc và ăn bánh gai dùm em nha.

  29. Vậy em…gởi nắng cho anh nha.
    “…Nên cứ muốn chia nắng đều ra ngoài ấy
    Có tình thương tha thiết của trong này…”

  30. Mưa ngâu giống… mưa phùn không anh?
    Có giống như vầy không?
    CƠN MƯA PHÙN
    Cơn mưa phùn bay qua thành phố nhỏ
    Hàng cây dật dờ rụng hoa tàn úa
    Buồn chìm vào mắt đen người con gái hát một mình
    Bài hát buồn như cuộc tình
    Một sớm mai thức dậy
    Tình yêu rời chăn gối bay theo những cơn mưa phùn
    Làm cánh chim bé nhỏ
    Chiều nay nhiều mây xám
    Bay theo những cơn mưa phùn lạnh lùng

    Cơn mưa phùn bay qua thành phố nhỏ
    Đèn đêm lặng lờ gục trên đường phố
    Một ngày buồn đã qua
    Người con gái khóc một mình
    Đời úa tàn theo cuộc tình
    Buồn chìm vào mắt đen
    Người con gái hát một mình
    Bài hát buồn như cuộc tình
    Cơn mưa phùn bay qua thành phố nhỏ.
    La Thị Sinh

    • Raudangbien:
      Mưa ngâu khác mưa phùn nhiều.
      Mưa ngâu giống như nước mắt hờn tủi của người phụ nữ lâu ngày mới được gặp chồng, mưa chợt to, chợt nhỏ, lúc thì sụt sùi tưởng không biết khi nào mới dứt, lúc thì bất chợt thoảng qua vừa nắng vừa mưa. Mưa ngâu là mưa của mùa thu.
      Mưa phùn thường chỉ có vào mùa xuân, hạt mưa dày, nhỏ li ti bay trong gió nên ít khi cảm thấy trời đang mưa. Người ta thường chỉ nhận biết có mưa phùn khi nhìn thấy cỏ lá ướt đẫm nước mưa. Mưa phùn thường mang đến cảm giác rạo rực sức sống của mùa xuân, người con gái nào cảm thấy buồn trong mưa phùn thì chắc đó phải là một nỗi buồn khủng khiếp.

  31. Vậy thì em là mưa ngâu.

Gửi phản hồi cho cú đỉn Hủy trả lời